Câu chuyện về cây và hạt cát

Mùa xuân đã đến rồi, đây cũng là mùa mà vạn vật yêu thích nhất, ngày nào, khu vườn nhỏ cũng tràn ngập tiếng cười nói của các loài cây.

Bỗng một buổi trưa nọ, gió to từ đâu cuồn cuộn thổi tới, cuốn những hạt cát bay mù mịt. Gió ngày càng to, cát bay ngày càng nhiều. Những hạt cát đập vào cây khiến những chiếc lá non đau đớn vô cùng. Lá cây bèn hỏi cát: “Hạt cát ơi, bạn từ đâu tới vậy?”

Cát trả lời: “Mình đến từ đống cát trên công trường.” Cành cây cũng bị cát va đập vào rất đau, nó không chịu được nữa, bèn hỏi một hạt cát nằm trên cành: “Bạn cát ơi, bạn cát, bạn từ đâu đến vậy?”

Cát trả lời: “Nhà tôi ở tận thảo nguyên Mông cổ, tôi có rất nhiều anh chị em. Ngày trước chúng tôi được cỏ giữ lại. Cho dù gió có thổi mạnh, mưa có to như thế nào, chúng tôi cũng chưa một lần rời xa khỏi nhà. Sau đó, bầy dê của những người du mục đã ăn hết cỏ, chúng tôi liền bị gió thổi tới đây. Các anh chị em của tôi không biết đã bị thổi đến đâu, tôi rất nhớ họ! Tôi rất muốn được trở về nhà!”

Gió thổi ngày càng mạnh, cát bay ngày càng nhiều, thân cây bị cát đập vào đau quá, nó Không chịu được nữa, bèn hỏi một hạt cát đang nằm trên người nó: “Bạn cát ơi, bạn cát, bạn từ đâu đến vậy?”

Cát trả lời: “Tôi đến từ một sa mạc, cách đây rất rất xa, trên đường đi, không có một thứ gì có thể cản đường chúng tôi cả, chính gió đã mang chúng tôi tới đây.” Gió ngày càng mạnh, cát bay ngày càng nhiều, toàn thân cây đau đến chảy cả nước mắt, nó nói: “Có ai không, mau cứu tôi với!” Các cây khác cũng rất buồn, chúng cùng khóc nức nở, tiếng khóc làm kinh động cả hai cây cổ thụ trong vườn. “Chà,xem ra, họ nhà cây chúng ta phải hợp sức nhau lại cùng hành động thôi,nếu chỉ dựa vào vài người chúng ta thì không có tác dụng gì đâu.”

“Đúng!” Mọi người đồng thành đáp. Một cây non hỏi: “Vậy chúng ta phải làm gì thì mới có thể giúp cát về nhà đây?”

Một cây cổ thụ giàu kinh nghiệm nói: “Bây giờ mọi người hãy nghe theo sự chỉ huy của tôi, được không?” “Được!” “Chúng ta phải tặng những hạt giống của mình cho con người và nhờ họ mang chúng tới trồng ở thảo nguyên và sa mạc. Sau này, khi thế hệ con cháu chúng ta lớn lên sẽ tạo thành một bức tường thật kiên cố để bảo vệ những hạt cát, giúp cát không bị gió thổi đi nữa.”

“Tốt quá!”

“Còn nữa, chúng ta còn phải nhờ sự giúp đỡ của các bạn cỏ nữa, để cát bám vào cỏ, vì có những nơi họ nhà cây chúng ta không thể sinh sống được thì cỏ vẫn có thể phát triển rất xanh tốt.”

Thế là các loài cây cùng đoàn kết hành động, ra sức hút chất dinh dưỡng trong lòng đất và ánh nắng mặt trời. Rồi mùa thu tới, cây nào cũng quả sai trĩu trịt, không những thế còn thu được bao nhiêu là hạt giống cỏ.

Các loài cây còn nghĩ ra được một cách rất hay: Mùa xuân sang năm, chúng sẽ nhờ các bạn chim mang hạt giống đến trồng ở sa mạc. Mưa xuân lất phất rơi, những cọng cỏ, những cành cây đã bén rễ, khắp nơi đều là một màu xanh mơn mởn. Nhờ vậy, hạt cát nhỏ không ba o gi ờ phải rời xa ngôi nhà của mình nữa.

Sưu tầm. Xem thêm truyện cổ tích cho bé tại đây

[wptb id=43331]

Viết một bình luận

where to buy viagra buy generic 100mg viagra online
buy amoxicillin online can you buy amoxicillin over the counter
buy ivermectin online buy ivermectin for humans
viagra before and after photos how long does viagra last
buy viagra online where can i buy viagra