Cô bé Linh có một con búp bê đồ chơi, đặt tên là Xinh xắn. Một hôm, Linh đến nhà bà nội chơi, Xinh xắn nói với cô bé: “Mình cũng muốn đi, mình cũng muốn đi!” Linh nói: “Bạn hãy ngoan ngoãn chờ ở nhà nhé, tớ phải mang đồ ăn sáng cho bà nội nên không thể ôm bạn theo được.” Nói rồi Linh theo mẹ sang nhà bà nội.
Linh vừa đi, Xinh xắn liền òa khóc nức nở: “Oa! Oa! Linh ơi! Tớ muốn đi cùng Linh cơ!”
Vịt nhựa nói: “Xinh xắn, bạn đừng khóc nữa, những đứa trẻ ngoan không khóc nhè đâu.” Thế nhưng, Xinh xắn vẫn không chịu nín.
Thỏ bông tai dài nói: “Xinh xắn, bạn đừng khóc nữa, tớ sẽ kể chuyện cho bạn nghe, được không?” Xinh xắn lại hét lên: “Không, tớ không muốn nghe! Tớ muốn Linh kể chuyện cho tớ nghe cơ!” Nói xong, nó lại gào khóc nức nở.
Lúc đó, Gấu bông đi tới và nói: “Xinh Xắn, bạn đừng khóc nữa, chúng mình cùng chơi trò chơi đi!” Thế nhưng, Xinh xắn nói: “Tớ muốn chơi với Linh cơ!” Nói xong, nó lại khóc thút thít.
Một chú Sư tử bằng cao su đang nằm ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng khóc của Xinh Xắn. Nó tức giận quá, liền gầm lên:
“Ai đang khóc đấy? Thật là ồn ào, nếu còn khóc nữa thì ta sẽ ăn thịt nhà ngươi đấy!” Xinh xắn nghe thấy thế thì sợ đến mức không dám khóc nữa. Thế nhưng, khi phát hiện hóa ra Sư tử chỉ được làm từ cao su, làm gì có răng để cắn người, thì Xinh Xắn lại dẩu môi lên và nói: “Xì, ông cắn chả đau chút nào, cháu không sợ ông đâu, cháu cứ khóc đấy!” Nói xong, nó lại khóc nấc lên.
Đến lúc này thì tất cả các đồ chơi khác đều rất tức giận, nói: “Xinh xắn à, tiếng khóc của bạn thật khó chịu, khi bạn khóc trông cũng rất xấu! Nếu bạn đã thích khóc nhè thế thì cứ ngồi đấy khóc một mình đi, bọn tớ không thích chơi cùng với bạn đâu.” Nói rồi tất cả bỏ đi ra ngoài chơi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình búp bê Xinh Xắn, nó khóc nhiều đến mức nước mắt rơi lã chã trên mặt, nước mũi chảy ròng ròng, hai mắt thì sưng lên cay xè, rất là khó chịu. Nó nhìn các bạn khác đang vừa chơi đùa vừa cười vừa nói rất vui vẻ bèn nín khóc và chạy tới chỗ gần đó đứng nhìn.
Các bạn đang chơi trò “bịt mắt bắt dê”. Vịt nhựa nhìn thấy Xinh xắn, liền nói: “Mau lại đây chơi với chúng mình đi!” Lần này, Xinh Xắn ngoan ngoãn đến chơi cùng với các bạn.
Mọi người cùng chơi rất vui vẻ, Xinh Xắn cười ha ha rất tươi. Các bạn nghe thấy Xinh Xắn cười thì cũng cười theo và nói rằng: “Xinh xắn, bạn cười trông xinh lắm, tiếng cười của bạn cũng rất hay. Chúng mình rất thích nhìn bạn cười.”
Từ đó về sau, Xinh xắn không bao giờ khóc nữa mà thường xuyên cười rất vui vẻ.
Không chỉ có các bạn đồ chơi mà ngay cả cô bé Linh, bố mẹ Linh và ông bà nội cũng thích nghe tiếng cười của Xinh xắn. Mọi người đều rất yêu quý cô bé và nói rằng: “Xinh Xắn đã trở thành một cô bé búp bê đáng yêu rồi!”
Sưu tầm
Trò chuyện cùng bé
Các bé thân mến, khi không có bố mẹ ở bên cạnh, các bé có khóc nhè không? Khi Xinh Xắn khóc mãi không thôi, mọi người đều cảm thấy không vui và không ai chơi với cô bé nữa. Chính vì thế, chúng ta không được làm những đứa trẻ thích khóc nhè nhé! Cha mẹ chỉ tạm thời rời xa chúng ta một lát và sẽ sớm quay về thôi mà.